Kỉ niệm về cô học trò nhỏ

 10:01 30/11/2018

BÀI DỰ THI CUỘC THI VIẾT “NHỮNG KỶ NIỆM SÂU SẮC VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG MẾN YÊU” NĂM 2018 PHẦN I: Thông tin về tác giả: Họ và tên: Nguyễn Thị Thắm. Sinh ngày 25-12-1975. Quê quán: Thạch Đài-Thạch Hà-Hà Tĩnh. Đơn chỉ công tác hiện nay: Giáo viên Trường Tiểu học Bắc Hà- Thành phố Hà Tĩnh-Tĩnh Hà Tĩnh. Điện thoại: 0916510892. 2. Thông tin về cơ sở giáo dục được viết đến trong tác phẩm dự thi. Tên cơ sở giáo dục: Trường Tiểu học Thạch Xuân-Thạch Hà- Hà Tĩnh. Địa chỉ liên lạc: Xóm Quyết Tiến- Xã Thạch Xuân-Thạch Hà- Hà Tĩnh. PHẦN II: TÁC PHẨM DỰ THI. KỈ NIỆM VỀ CÔ HỌC TRÒ NHỎ. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới ngày nào là một cô giáo trẻ mới ra trường mang theo bao nhiệt huyết say mê với nghề giáo. Ngày đó tôi được về nhận công tác tại trường tiểu học Thạch Xuân – Thạch Hà – Hà Tĩnh. Tôi được nhà trường phân công chủ nhiệm lớp 4A. Buổi học đầu tiên được làm quen với 32 em học sinh. Ngày ngày đến lớp tôi dồn mọi tâm huyết của mình dạy bảo các em cả về mặt kiến thức lẫn các kỷ năng sống. Mỗi ngày đến lớp nhìn những gương mặt thân yêu, những cặp mắt tròn ngây thơ lòng tôi cũng dạt dào một niềm vui khó tả. Tôi luôn muốn lớp tôi luôn phải dẫn đầu toàn trường về mọi mặt. Với chút hiếu thắng của bản thân và tôi đã cố gắng dành hết mọi thời gian để đưa chất lượng của lớp vươn lên. Đặt biệt tôi luôn quan tâm đến những sinh còn yếu. Và lớp 4A tôi chủ nhiệm quả là tiến bộ trông thấy. Tôi vui mừng hãnh diện vì điều đó. Cũng vì thế nên tôi rất khắt khe trong việc yêu cầu các em chấp hành tốt các nội quy, quy định của lớp, của trường. Ngày ấy các em chỉ học một buổi do đó yêu cầu ra bài tập về nhà bắt buộc học sinh phải làm. Nhưng rồi có một chuyện xảy ra với cô học trò nhỏ làm tôi cứ day dứt mãi. Một hôm tôi giao bài tập về nhà vào cuối tuần. Sáng thứ hai đến lớp tôi kiểm tra bài tập. Cả lớp ai cũng hoàn thành bài tập đầy đủ chỉ duy nhất có em Hoa không làm bài . Tôi hỏi: - Sao trò không làm bài tập ? Em đứng dậy gương mặt đỏ bừng, hai tay đan chặt vào nhau, miệng mấp máy. - Thưa cô em …em… Lúc đó tôi lặng đi một lúc rồi tiếp tục hỏi: Sao em không làm bài? Em vẫn không chịu trả lời câu hỏi của tôi. Suốt buổi học ánh mắt em cứ lẩn tránh cái nhìn của tôi … Rồi tối hôm đó tôi được một người bạn mời ăn tối tại quán cơm Thủy Đơ. Vừa ngôì vào bàn ăn tôi chợt nhận ra Hoa-cô học trò lớp tôi đang đánh giày cho một vị khách. Bổng em đứng dậy và bắt gặp ánh mắt của tôi. Tôi bước lại gần xoa đầu em. Hai hàng nước mắt em lăn dài trên má. -Thưa cô tối nào em cũng theo chị đi đánh giày. Mẹ em bị liệt hai chân sau một tai nạn giao thông, kinh tế gia đình khó khăn .Gia đình lại toàn con gái, bố em chán nản sa vào rượu chè say xỉn suốt ngày. Tôi lặng người đi … Trời ơi hoàn cảnh của em đáng thương quá! Thế mà bao lâu nay tôi đã vô tâm không tìm hiểu kỹ hơn.Tôi thật đáng trách ! Tôi ân hận vô cùng. Sau buổi gặp đó tôi đã tìm mọi cách để giúp đỡ em. Tôi xin nhà trường miễn giảm các khoản đóng đậu cho em, giúp em mua sách vở dụng cụ học tập. Đến ngày tết khi thì mua cho em cái áo mới để động viên em,khi thì mua cho em chiếc cặp … Hàng ngày tôi dành thời gian để kèm cặp em. Em đã có sự tiến bộ rỏ rệt trong học tập. Tôi thấy ấm lòng hơn và phần nào đỡ ân hận và day dứt. Cuối năm học em đã trở thành một học sinh giỏi tiêu biểu được nhà trường trao phần thưởng. Chuyện xảy ra vào những năm tập tểnh vào nghề đã để lại cho tôi một bài học quý giá cho những năm tháng về sau ……. Người giáo viên lên lớp chỉ với kiến thức và nhiệt huyết thôi cũng chưa đủ mà phải cần tìm hiểu nắm bắt kĩ hoàn cảnh của từng em để có phương pháp giáo dục phù hợp.Đặc biệt biết quan tâm tới các em bằng cả trái tim yêu thương của mình. Hà Tĩnh ngày 18-11-2018.

  LIÊN KẾT WEBSITE

  THỐNG KÊ

  • Đang truy cập9
  • Hôm nay579
  • Tháng hiện tại7,696
  • Tổng lượt truy cập606,673
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây